LÀM KINH TẾ DÒNG HỌ !

Cuộc gặp mặt của những người Họ Đinh

Cả một thời gian dài trước đổi mới (chính thức là trước năm 1991), do ảnh hưởng sai lạc và nhận thức chưa đầy đủ của những người có trách nhiệm trong xã hội về vấn đề gia tộc - dòng họ; đã gây ra nhiều ảnh hưởng rất xấu trong đời sống văn hoá và tâm linh của người Việt nhất là trong cộng đồng làng – xã. Họ đơn giản nghĩ rằng gia tộc và chế độ gia trưởng là nét đặc trưng của chế độ phong kiến, khi đã thủ tiêu chế độ phong kiến thì phải thủ tiêu chế độ gia trưởng, trong trường hợp này đó là dòng họ. Quan điểm này đã gây ra nhiều hệ luỵ không chỉ một vài thế hệ mà nó ảnh hưởng khá dài lâu đến văn hoá dân tộc.
Tuy nhiên từ khi tiến hành đổi mới đến nay, xu hướng trở về cội nguồn, phục hưng các sinh hoạt dòng họ diễn ra khá sôi nổi. Thể hiện rõ nét nhất của xu hướng này là việc chấn chỉnh lại nghi lễ thờ cúng tổ tiên mà trước đây có phần sao nhãng. Cùng với việc chấn chỉnh nghi lễ thờ cúng tổ tiên là việc sửa chữa, trùng tu, xây mới nhà thờ, mồ mả tổ tiên, tiếp đến là việc sưu tầm và dịch lại các gia phả, truy tìm gốc tích tổ tiên. Viết lại tộc ước để chấn chỉnh gia phong, viết lịch sử dòng họ, lập ban điều hành để lo việc họ, lập ban khuyến học, giáo dục con cháu truyền thống dòng họ…. cuối cùng là tiến lên liên kết các tộc trong cùng một Họ, tại trong cùng một tỉnh thành, trong một khu vực về thành một khối, thành một dòng họ chung. Những hoạt động này đang trở thành nhu cầu thực sự của cuộc sống trong các cộng đồng làng xã. 

Điều này cũng là một điều tất yếu thôi, vì trước những thay đổi, biến động của đời sống xã hội, mỗi người cảm thấy cần có chỗ dựa tinh thần, ngoài tôn giáo ra thì chỗ dựa thiết thân nhất của mỗi con người chính là gia đình, dòng họ. Cũng bởi “dòng họ còn là cơ sở của tình máu mủ ruột rà của đạo thờ cúng tổ tiên, với các phong tục và nghi lễ mang đậm màu sắc tâm linh, đã trở thành chỗ dựa tinh thần, đã củng cố nghị lực và niềm tin cho nhiều người trong cuộc sống. Bởi vì những giá trị văn hóa của cha ông không chỉ mang lại niềm tự hào cho mỗi người mà còn có ý nghĩa giáo dục sâu sắc lối sống văn hóa cho các thế hệ sau.”
"HỌ" theo nghĩa gốc có liên hệ với nhà và dưới chế độ phong kiến còn nối kết con người với đất đai ruộng vườn: một mái nhà, một gia đình, một họ. Thành quả nghiên cứu nhân loại học hiện nay đã chứng minh: trước khi con người tiến vào xã hội văn minh, quan hệ huyết thống – quan hệ đầu tiên của con người, là sợi dây gắn bó quan trọng nhất. Quần thể xuất hiện đầu tiên của con người là xã hội nguyên thủy sống quần cư theo bầy đàn; nhưng con người lúc này chỉ biết mẹ mà không biết cha. Theo nghiên cứu, trong lịch sử hơn ba triệu năm tồn tại của con người thì có khoảng 2,9 triệu năm là thuộc xã hội nguyên thủy; chỉ cách đây hơn 10.000 năm mới bắt đầu hình thành chế độ thị tộc. Xã hội nguyên thủy ban đầu chia thành nhiều quần thể nhỏ, phát triển càng sâu, phân tích càng chặc chẻ, phân biệt thân sơ cùng hình thành, khi biết người mẹ sinh ra ta, thì càng muốn biết được người thân của mẹ ta, vì vậy có thể biết được mẹ của mẹ ta – quan hệ họ hàng hình thành từ đó.
Cũng qua nghiên cứu, tất cả hệ thống tên họ các dân tộc trên thế giới cho thấy người Hán và người Việt là một trong những dân tộc có Họ đầu tiên trên thế giới. Theo lịch sử Trung quốc, việc đặt họ tên bắt đầu từ năm 2852 trước Công nguyên, khi vua Phục Hi ra lệnh bắt dân chúng phải có một "gia tính" hay "tộc tính" để dễ phân biệt các hệ phái gia đình và định phép tắc hôn nhân. Riêng Việt Nam chúng ta cho đến nay vẫn chưa có được một sự khẳng định chính thức là người Việt có họ từ bao giờ ? Tất cả những tuyên bố gần đây về việc người Việt có họ đầu tiên vào thời gian nào, chỉ mang tính ước lệ và hoàn toàn không có bất cứ một cơ sở khoa học nào cả, các tuyên bố này đều dựa vào những truyền thuyết là chính, phần còn lại là dựa vào sử sách của Trung Hoa. Chỉ biết rằng từ hơn hai ngàn năm trước, tổ tiên ta đã nghĩ ra "sổ điền" cốt để nhà vua kiểm kê nhân và dân số hàng năm hoặc theo một thời hạn cố định, mục đích nhằm phân chia ruộng nương thời đó thuộc về nhà vua. Việc phân chia này đòi hỏi một sự hiểu biết tường tận từng nóc gia. Với họ và tên gọi, quan chức triều đình có thể ấn định số người trong mỗi gia đình. Về sau thêm "sổ đinh" hoặc "sổ bộ", ghi họ tên chính thức về hộ tịch từng cá nhân và gia đình. Rồi từ "sổ bộ", mỗi gia đình lập một sổ riêng, ghi chú tất cả những việc cưới hỏi, sinh đẻ và tang ma. Ðó là nguồn gốc của gia phả. Theo sử chép thì gia phả xuất hiện tại nước ta từ năm 1026 vào thời vua Lý Thái Tổ, gia phả đầu tiên được gọi là Hoàng-triều ngọc-điệp.
Một trong những nét nổi bật nhất trong quan hệ dòng họ của người Việt là quan hệ giữa dòng họ và làng xã. Họ không tách biệt, đối lập với làng mà luôn có sự gắn bó chặt chẽ với làng. Một cá nhân không phải chỉ bảo vệ uy tín cho dòng họ mình mà còn phải có trách nhiệm với làng xã . Dòng họ không chỉ là một thiết chế xã hội mà còn là một môi trường văn hóa mang tính đặc thù. Truyền thống của dòng họ trở thành nhân tố cơ bản góp phần tạo nên truyền thống làng xã, truyền thống địa phương và dân tộc. Cho tới nay dòng họ vẫn là một kiểu tổ chức xã hội có tác động chi phối đến nhiều lĩnh vực khác nhau của làng xã; ảnh hưởng rất lớn đến đời sống kinh tế xã hội của đất nước nói chung, nhất là ở nông thôn.
Vì quan hệ dòng họ là quan hệ huyết thống gắn liền với gia phong và truyền thống của dòng họ, nên con người ta luôn tâm niệm phải sống như thế nào cho xứng với truyền thống cha ông, trước hết là trong đối xử với những người cùng máu mủ. Tình cảm dòng họ là một loại tình cảm tự nhiên và thiêng liêng nảy sinh từ quan hệ máu thịt, là chỗ dựa tinh thần của mỗi cá nhân trong dòng họ. Với nó người ta không cảm thấy bị đứt đoạn với các tiền nhân, với cội nguồn và không cảm thấy bơ vơ giữa cuộc đời, giữa xã hội. Mối quan hệ gia đình và dòng họ còn là một nhân tố quan trọng góp phần hình thành và phát triển nhân cách của mỗi con người. Tuy nhiên, hiện vẫn có nhiều ý kiến khác nhau về vai trò của dòng họ đối với đời sống văn hóa làng xã, có ý kiến lo ngại rằng bên cạnh tính tích cực của nó sẽ còn có cả tiêu cực.
Nhiều học giả, nhiều nhà nghiên cứu đã nhận xét rằng sự phục hưng dòng họ hiện nay, có thể sẽ kéo theo những tiêu cực và những hệ luỵ không mong muốn tất sẽ xảy ra. Về mặt quản lý Nhà nước, cho tới nay ngành văn hóa vẫn chưa có một văn bản quy phạm pháp luật nào quy định việc này. Thậm chí việc xây dựng nơi thờ tự theo quy mô nào, tổ chức các cuộc lễ ra sao cũng chưa có một quy chuẩn nào cả !

Vẫn biết rằng mục đích của phục hồi việc Họ là rất tốt đẹp, nhưng không khéo chúng ta lại phục hồi luôn cả những hủ tục mê tín dị đoan và việc tổ chức hội hè, đình đám nếu không đúng lúc, đúng chỗ sẽ gây lãng phí nhiều thời giờ và tiền của của nhân dân. Đồng thời nếu không khéo thì khi các tổ chức, các hội, các ban được thành lập để điều hành việc họ, sẽ bị một số phần tử lợi dụng tình cảm họ hàng thân thuộc để kéo bè kéo cánh, hoặc dựa thế người trong Họ có chức có quyền để bóp méo pháp luật, hoặc làm ăn sai trái có thể sẽ gây ra những hệ luỵ trong thời buổi kinh tế thị trường hiện nay.
Cho nên nếu không cẩn thận và nhận thức đúng về mối quan hệ này thì tất yếu sẽ xảy ra những hệ luỵ không nhỏ ?
Theo đó, từ khi con người hình thành cho tới khi có cuộc sống quần cư theo bầy đàn dưới xã hội nguyên thuỷ thì hoàn toàn chưa có khái niệm về giai cấp – chưa có kẻ thống trị và người bị trị, nguồn thực phẩm nuôi sống họ là do tất cả tự săn bắt hái lượm mà có. Nhưng cách đây khoảng 10.000 năm khi con người bắt đầu tiến vào giai đoạn công xã thị tộc và hình thành chế độ thị tộc thì giai cấp bắt đầu xuất hiện. Và những hệ luỵ tất yếu của xã hội có giai cấp đã dần xuất hiện đó là có sự phân tầng xã hội giữa tầng lớp thống trị và kẻ bị trị. Sự phân công lao động trong xã hội ra đời, và sự bất công cũng từ đó mà ra. Tức là sẽ có người lao động chân tay cày sâu cuốc bẫm ngoài đồng để kiếm cái ăn nhưng cũng sẽ có kẻ ngồi trong bóng râm và tìm cách buộc anh nông dân kia đem sản phẩm đến cống nạp cho mình và nuôi mình. Kẻ thống trị thì muốn duy trì đặc quyền đặc lợi của mình bằng cách lập nên những tổ chức có đông người cùng phe cánh tham gia. Họ sẽ tạo nên những công cụ nhằm bảo vệ cho đặc quyền của mình bằng cách đặt ra những quy định buộc người khác phải tuân theo và hệ thống luật pháp ra đời từ đó. 

Anh nông dân cho rằng như vậy là bất công, tại sao mình phải làm nuôi những kẻ ăn không ngồi rồi như vậy, nhưng nếu một mình anh phản kháng thì anh ta sẽ bị những công cụ pháp lý kia tiêu diệt ngay. Nên anh ta cũng nghĩ ra cách phải liên kết với những người cùng cảnh ngộ nhằm tạo nên một sức mạnh của số đông để bào vệ của cải của mình không cho những người khác đến cướp bóc, và những tổ chức, phường hội, đảng phái… từ đó hình thành. Lâu dài dần dần những tổ chức vì quyền lợi như vậy có thể đạt đến quy mô rất lớn, thậm chí nó có thể đạt đến địa vị thống trị một xã hội, một đất nước trong một thời gian dài. Những tổ chức này dù nấp dưới bất kỳ danh nghĩa nào cũng đều vì QUYỀN LỢI của chính các thành viên trong tổ chức đó.
Tuy nhiên qua nghiên cứu cũng cho thấy nền tảng tạo nên quyền lực của một tổ chức có thể đạt đến địa vị thống trị một xã hội còn có hai yếu tố chính khác đó là : HUYẾT THỐNG và TÔN GIÁO. Điển hình cho tính liên kết theo nhóm tôn giáo tạo nên quyền lực của một tổ chức đã đạt đến địa vị thống trị một xã hội, đó là đạo Hồi. Kinh Koran nêu lên điều căn bản cho cộng đồng Hồi Giáo như sau: “Quan hệ giữa các tín đồ Hồi Giáo với nhau là quan hệ anh em ruột thịt” . Ý niệm “thánh chiến” trong Hồi Giáo không chỉ có nghĩa là sẵn sàng tử đạo mà còn có nghĩa là một “bổn phận thiêng liêng” của mọi tín đồ phải tham gia chiến đấu trên mọi mặt trận, từ tinh thần đến vật chất, từ kinh tế đến chính trị thành lập một đơn vị xã hội căn bản. Nói đúng hơn, đó là một cộng đồng Hồi Giáo liên kết với nhau trên nền tảng tôn giáo chứ không đặt trên nền tảng huyết thống hay chủng tộc. Nhóm liên kết thứ hai tuy không đặt trên quyền lợi nhưng là một hình thức tập họp sớm nhất trong lịch sử loài người, nó vẫn đạt được đến địa vị thống trị xã hội trong một thời gian dài và có tính phổ quát toàn nhân loại, đó là nhóm HUYẾT THỐNG. Đây là hình thức mà chúng ta thường thấy nhất đó là một dòng họ, thậm chí là một gia đình có khi thống trị cả một quốc gia – mà các triều đại quân chủ tại nhiều nước trên thế giới là một ví dụ điển hình nhất. Tính ưu việt của nhóm liên kết này là không đặt trên quyền lợi mà dựa trên quan hệ gia đình – dòng tộc nên khá bền chặt.
Nhưng chúng ta cũng cần phải phân biệt rõ giữa Dòng Họ và Phường Hội là hai phạm trù hoàn toàn khác nhau – đó là sự khác nhau giữa nhóm HUYẾT THỐNG và nhóm QUYỀN LỢI. Đây là một phạm trù mà chúng ta không nên lẫn lộn hay cố tình nhầm lẫn, vì lẫn lộn là sẽ sinh ra những hệ luỵ không tốt trong quan hệ dòng họ. 

Như nói trên đây, vì quyền lợi con người đã phải tập hợp nhau thành những tổ chức, đảng phái, hội đoàn để bảo vệ quyền lợi cho nhau. Nhưng cũng chính vì quyền lợi mà những thành viên trong các hội đoàn (hay phường hội) đó, sẵn sàng tranh giành quyền lợi với nhau, đấu đá nhau thậm chí là giết nhau để giành quyền lợi nhiều nhất về cho mình. Để đạt được mục tối cao là giành quyền lực cao nhất và lợi ích nhiều nhất về cho mình; họ sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào để loại trừ đối thủ và kéo bè kết cánh thành một một nhóm để cùng liên kết đấu tranh. Tất cả những ngôn từ hoa mỹ mà họ dùng trong cuộc tranh giành này đều không bao giờ thoát khỏi cái bóng của hai chữ - QUYỀN LỢI. Những tổ chức đảng phái (hay hội đoàn, phường hội) này đã và đang tồn tại trong tất cả các cơ quan nhà nước, trong trường học, trong các nhà máy công xưởng, trong các tổ chức quần chúng xã hội, trong lực lương vũ trang ….Và trong cuộc sống xã hội hiện nay mọi con người đều phải là thành viên của một tổ chức, một hội đoàn, một đảng phái nào đó để mà dựa dẫm, để được số đông bảo vệ cho quyền lợi của mình hoặc đơn giản chỉ để khẳng định sự tồn tại của họ rồi đó ư ?
Sở dĩ tôi phải dài dòng phân tích một cách cụ thể sự khác nhau giữa tính liên kết HUYẾT THỐNG và tính liên kết QUYỀN LỢI như trên, vì thời gian gần đây đã xuất hiện những ý tưởng là sẽ hình thành nên những doanh nghiệp của dòng họ do những người trong cùng một tộc họ liên kết đóng góp vốn xây dựng nên để kinh doanh một cái gì đó.
Qua phân tích trên, tôi e rằng những người sáng tạo nên những ý tưởng này có cái gì đó nhầm lẫn, họ đã nhầm lẫn giữa quan hệ vì HUYẾT THỐNG và quan hệ vì QUYỀN LỢI. Bởi một điều khá đơn giản dễ nhận thấy nhất trong tình hình hiện nay là những con người cùng một tộc họ nào đó vì một lý do nào đó phải xa cách nay đã tự tìm đến với nhau trong những tổ chức dòng họ, tức là họ đến với nhau vì quan hệ gia đình – dòng tộc vì tổ tông nòi giống, chứ không phải vì tìm kiếm quyền lợi !
Hoặc có thể những người có ý tưởng này cho rằng đây chỉ đơn thuần là những doanh nghiệp hoạt động về kinh tế. Nhưng dù có núp dưới bất cứ hình thức nào; chúng ta cũng sẽ dễ dàng nhận biết là tất cả những người cùng góp vốn để thành lập nên các công ty này cũng chỉ với mục đích tối thượng là nhằm thu về lợi nhuận chứ không phải để làm từ thiện. Vì chưa chắc những đồng vốn đóng góp là của họ tự có, mà có thể họ đã phải vay mượn từ nhiều nguồn, nhưng không ai vay mượn để làm từ thiện cả. Ngoài ra khi doanh nghiệp hình thành thì nó phải hoạt động theo những quy định của pháp luật, của luật doanh nghiệp và các khoản đóng góp nghĩa vụ thuế... và như phân tích trên đây, tất yếu nó phải hoạt động theo quy luật cung cầu của kinh tế thị trường. Lúc này yếu tố quan hệ HUYẾT THỐNG không còn đất để tồn tại trong những doanh nghiệp kiểu này. Mà nó xuất hiện với tất cả những HỶ, NỘ, ÁI, Ố của một doanh nghiệp hoạt động dưới sự cạnh tranh khốc liệt của cơ chế nền kinh tế thị trường; sự xung đột quyền lợi tất yếu sẽ xảy ra . Nếu khéo vun vén thì thôi, không thì có thể kéo nhau ra toà – nhưng với người ngoài thì ta chỉ cần không nhìn mặt nhau là xong, thậm chí coi nhau như kẻ thù cũng bình thường, nhưng với người trong một tộc họ thì nhìn mặt nhau sao đây ? 

Hệ luỵ này có thể phá vỡ sự đoàn kết trong các tộc họ, gây ra cảnh nồi da xáo thịt, làm mất uy tín của cả một dòng họ, ảnh hưởng xấu đến nhiều thế hệ.
THAY LỜI KẾT:
Tôi cũng khá đắn đo khi viết bài này, nhưng không thể không viết. Tuy biết rằng có thể góc nhìn của mình sẽ bị cho là lạc hậu và sẽ nhận được những phản biện - nhưng trong tình tình hiện nay và với kiến thức của mình tôi cho rằng ý kiến của mình là đúng. Vì với tôi dòng tộc là một cái gì đó cao đẹp và linh thiêng vô cùng. Tình cảm huyết thống không phải là một thứ để có thể mua bán được. Hiện tôi không theo tôn giáo nào cả, tôi chỉ có một thứ đạo đó là Đạo thờ cúng Tổ tiên ông bà, cho nên ngôi Từ đường dòng họ là một chốn đi về của chúng tôi. 

Ở Thừa Thiên – Huế quê tôi, hàng năm các làng xã ở đây đều tổ chức nhiều kỳ Tế lễ nhất là vào mùa Thu (hay còn gọi là Thu tế) và các tộc họ tại đây cũng đồng thời tổ chức các lễ giỗ hàng năm nhưng đặt biệt là lễ Chạp thường niên của các dòng Họ trong các làng. Vào những kỳ Lễ trọng này con cháu khắp mọi nơi tạm rời bỏ cương vị xã hội của mình quay về với cương vị thành viên của làng của dòng họ để tưởng nhớ về tổ tiên đã sinh ra mình. Để rồi khi xong tế lễ, họ quay về với ruộng đồng, với công việc thường nhật hay rời làng ra đi với tâm niệm phải sống xứng đáng với cha ông. 
Cho nên cần phải có nhận thức đúng như thế nào là quan hệ HUYẾT THỐNG (dòng họ) là một việc làm cấp bách trong các tộc họ hiện nay. Thậm chí việc nhận thức cho đúng về vai trò quan trọng của dòng họ trong sự phát triển của xã hội Việt Nam đương đại là cả một vấn đề rất lớn và khá khó khăn. Nhưng hy vọng rằng với nhiều biến động của lịch sử địa chính trị của thế giới gần đây, đã ít nhiều tác động đến đời sống văn hóa dân tộc Việt Nam. Mỗi người chúng ta đều dễ dàng nhìn thấy là: Cuộc sống này luôn luôn vận động theo hướng tích cực, nếu ai đó cản đường sẽ bị cuộc sống đào thải ./.


Đinh Khắc Thiện 
30/05/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Vì sao người quân tử không tranh cãi với kẻ tiểu nhân?

Không tranh cãi với kẻ tiểu nhân Khổng Tử có một cậu học trò rất thích tranh luận. Một hôm, người học trò này đến thăm Khổng Tử t...